Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

HOA MAI

 HOA MAI

Lá, hoa chung một cội cành
Ai xui nên nỗi phân thành thấp - cao!
Lá đi về cõi phương nào
Hoa buồn rũ cánh... nghẹn ngào cành trơ
Gởi tình trong hạt ban sơ
Những mong duyên thắm tình thơ thuở nào.


Khi yêu Người

            Người ơi
            Một phút giây
            Có thể trở thành vĩnh cửu
            Tôi đã trở thành Người
            Người có muốn trở thành tôi?   
           (Lê Miên Khương, Người có muốn trở thành tôi)

Khi yêu Người
Tôi muốn làm tất cả …
Nếu Người là chim
Tôi muốn thành vách đá
Giữa hoang dã rừng xanh
Làm bệ đỡ cho đại bàng vỗ cánh.


Khi yêu Người
Tôi muốn làm tất cả …
Muốn được ẩn trong Người
Chia sẻ mọi buồn vui
Muốn làm chiếc bóng âm thầm, lặng lẽ
Chăm chút yêu thương
Làm hậu phương cho Người “bình thiên hạ”!
Tôi muốn trở thành Người
Để cùng ngẩng nhìn lồng lộng trời cao
Dõi mắt tìm muôn vì sao lạ…


Tôi tham lam, tôi muốn nhiều là thế
Nhưng giữa đời thường, ước mơ đâu có dễ!
Có những điều tưởng chừng đơn giản:
Muốn đối diện Người bên một tách cà phê
Để lặng lẽ trao Người sóng mắt
Cũng trở thành một chuyện quá nhiêu khê!
Như cùng nhau lặng ngắm hoàng hôn
Ta thinh lặng … nghe chiều thu chậm bước
Đơn giản vậy. Sao cứ là mộng ước!
                         Lý Thủy Tiên