Thứ Hai, 18 tháng 4, 2016

Đi đến miền thương

ĐI ĐẾN MIỀN THƯƠNG
Những muốn gởi một lời qua sóng mắt
Ngại anh chê cười con gái lẳng lơ.
Muốn thốt câu: em sẽ đợi chờ,
Sợ anh nói ra điều em không muốn biết.

Muốn biểu lộ buồn thương tha thiết
Buổi sáng này, ta gặp để chia  phôi
Nhưng không thể … Lòng em như mở hội
Bởi những lần mình tương ngộ
Em tính được bằng đếm ngón trên bàn tay.

Anh cứ đi, say dệt mộng tương lai
Và tìm kiếm “một nửa thân mình”
Không biết còn lưu lạc nơi đâu…
Em sẽ chờ, chờ những những mùa sau,
Chim én hội trùng phùng.
Tìm về chốn cũ.

Em không cần anh xem em là “một nửa”,
Chỉ muốn là góc nhỏ trong anh,
Những lúc buồn, vui anh cứ sẻ chia.
Khi hè đến, em sẽ là làn gió mát
Lúc đông về, em sẵn vòng tay ấm,
Dẹp hết ngại ngần,
Không thèm mắc cỡ,
Tựa vai anh mơ vùng trời sáng rỡ,
Khép mắt hờ đón một làn hương.

Ta đan tay nhau đi đến miền thương
Nơi đó: Có biển khơi xa trập trùng sóng nhẹ,
Có non cao rừng thẳm, muông thú sống thanh bình,
Và có những con người đứng thẳng.
Ta cùng ngắm bình minh rực rỡ,
Những đồng lúa bội thu,
Những vườn hoa đua nở,
Chim chuyền cành hót vui ngoài cửa sổ…
Được không anh?
Lý Thủy Tiên


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét