Đẹp quá Côn Sơn những
sớm, chiều
Mây ngang sườn núi để ấp
iu
Cho vơi buồn tủi hồn
hoang lạnh
Cho đất với trời bớt
quạnh hiu.
Dưới bóng hàng dương, nghe gió reo
Chừng như tiếng vọng lời
non nước
Nhắn nhủ đời sau xin
tiếp bước
Vẹn toàn Tổ quốc, tiếng
hoan ca
Trên bãi Côn Sơn, vọng
khơi xa
Kìa hòn Tài lớn, hòn Tài
nhỏ
Nọ những hòn Tre, hòn
Trác, hòn Bà…
Lặng lẽ, bền gan bao
lính đảo.
Gió biển Côn Sơn lồng
lộng thổi
Âm vang tiếng sóng như
thầm hỏi
Bao người đến đảo thắp
hương thiêng
Có nguyện cầu cho dân
được bình yên?