Cảm tạ Trời cho thành
duyên tương ngộ
Phút giây thôi tình như
đã ngàn năm
Cho nỗi nhớ tưởng chừng
thu mấy độ…
Cảm ơn Người đem trời
xuân nắng rộ
Sưởi ấm vườn hoang, cây
lá lại xanh.
Biết vườn nghèo không
vướng bước thi nhân
Hoa “níu áo” vẫn trồng
bên cửa sổ.
Trời phương đông ngập
tràn nắng gió
Se sắt lòng, gió thổi
giữa vườn khuya
Chỉ một mình ngước mắt
ngắm trời cao
Không dám ước dẫu thấy
vì sao lạc
Ước mà chi, tóc xanh giờ
đã bạc!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét