Thế là Mẹ đã xa rồi
Thế
là con đã mồ côi giữa đời!
Lạ thay dẫu đã da mồi
Vẫn
lòng quặn thắt, bời bời ruột đau…
Nhớ xưa bên liếp vườn
sau
Giọt
mồ hôi Mẹ ươm màu ước mơ
Nhớ lời Mẹ tiễn con khờ:
Đá
mềm chân cứng, Mẹ chờ tin con.
Trải bao nẻo dốc đường
trơn
Con
đành để Mẹ sớm hôm đợi chờ…
Nay về bên nếp nhà xưa
Chừng
nghe hơi ấm… Mẹ vừa đó chăng?
Mẹ đi về cõi vĩnh hằng
Gió
chiều nâng bước, mây ngàn tiễn đưa.
Tiễn chân Mẹ, quãng đường xưa
Xót
xa đời Mẹ nắng mưa đã từng.
Rồi thôi Mẹ nhé, con dừng
Mẹ
đi cẩn trọng… muôn trùng dặm xa!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét